Khi vụ án vào ngõ cụt thì người con trai của thương gia Hồ xem phim tran trung ky an tỉnh dậy và cho lời khai. Nhưng quan thấy lời khai của người này có nghi vấn. Và một điều quan trọng từ quản gia, quan Trần biết đây là đứa con nuôi của Hồ gia. Tâm lý của chúng ta vẫn luôn là thế này: con cá không có được là con cá to. Càng cái gì không thể có, chúng ta lại càng muốn có được. Khi tôi hỏi một ai đó về chuyện chiếc áo, có người nói thật "hâm hấp" khi làm cái trò con bò ngớ ngẩn ấy. Bởi mua về một chiếc áo không vừa người, thì chỉ phí tiền chứ được ích lợi gì đâu?
Cứ cho là bạn thích đến điên cuồng một chiếc áo đẹp, và mua nó về bất chấp sự không vừa vặn. Nhưng thời gian sẽ trả lời cho bạn thấy, những lạc quan tích cực ban đầu không tồn tại, bạn không béo lên (hoặc gầy đi) để mặc vừa, chân của bạn cũng đầy những vết xước khiến bạn cảm thấy đau nhức đến nỗi không muốn xỏ chân vào giày. Lúc này đây, có phải là mọi điều tốt đẹp ban đầu bạn tự vẽ ra để thuyết phục bản thân mua những thứ không vừa vặn về đã tiêu tan rồi không?
Đêm vụ án, người con trai về nhà ăn cắp bảo vật bị phim tran trung ky an người cha phát hiện nên xảy ra xô xát. Bị truất quyền lợi, hắn nổi điên xuống tay sát hại cả gia đình người đã có công nuôi dưỡng mình. Sau đó, hắn tự đâm mình và tạo hiện trường giả. Tưởng như mọi việc đã được sắp đặt hoàn hảo nhưng không ngờ hắn đã bị quan Trần vạch tội và trừng trị. Nhưng cũng có những người khác nói với giọng điệu hồn nhiên vô tư hơn, rằng cứ mua về để ở tủ, rộng thì lúc tăng cân sẽ mặc, chật thì càng có động lực giảm cân… tiện cả đôi đường. Và họ nhấn mạnh, đâu phải lúc nào cũng có thể tìm thấy một chiếc áo khiến mình ngẩn ngơ và nhọc lòng nhường ấy? Nên thích, thì cứ "múc" về thôi.
Tương tự với những trường hợp cố xỏ chân vào một đôi giày không vừa vặn. Chúng ta thường bị sự ham thích nhất thời chi phối. Và khi sự ham muốn ấy xuất hiện, nó chẳng khác nào một tinh linh bé nhỏ đang vởn vơ xung quanh bán cầu não, dùng hết sức bình tran trung ky an sinh để reo hò và cổ vũ: "Nào, chần chừ gì nữa, mua ngay đi thôi, đôi ấy rất đẹp đấy!". Hoặc là, "cậu sẽ không thể tìm ra một đôi nào nhìn thuận mắt ngay từ cái nhìn đầu tiên như đôi này đâu nhé bồ tèo!"…