Lịch sử bóng đá Bồ Đào Nha đã sang trang sau chức vô địch EURO 2016, để rồi sau đó họ bắt đầu hình thành giấc mơ táo bạo hơn: đăng quang World Cup. Giải đấu lần này là dịp tốt nhất, và cũng có thể nói là cuối cùng, để Seleccao làm điều đó khi họ vẫn còn sở hữu cái gọi là “Thế hệ Ronaldo”.

Xem thêm : Tin tức tại Thiên hạ

Cho đến nay, mỗi khi đề cập tới cụm từ “Thế hệ vàng” ở Bồ Đào Nha, nó đồng nghĩa là nói về đội ngũ tài năng siêu phàm gồm Luis Figo, Rui Costa, Deco, Ricardo Carvalho và Fernando Couto. Bất chấp thực tế là lứa cầu thủ này đã không thể mang về danh hiệu, thậm chí kết thúc trong nước mắt (EURO 2004 thua Hy Lạp ở chung kết), nhưng họ mãi mãi là “Thế hệ vàng”.

Nói một cách hoa mỹ, đó là lựa chọn của số phận. Và sự không trọn vẹn này phù hợp với một đất nước mà phong cách âm nhạc truyền thống - được gọi là fado, tức số phận - vốn đầy rẫy sự mất mát, hồi tưởng cùng tiếc nuối.

Rồi thời gian mang đến những đổi thay. Bồ Đào Nha đã chán những giai điệu ủ ê của fado. Họ không cần đến những bi kịch. Sự bi quan được thay thế bằng lạc quan. Họ muốn, và dám chiến đấu để chiến thắng. Tại EURO 2016, họ vô địch thật. Một chiến tích vô tiền khoáng hậu, huy hoàng, vĩ đại và lộng lẫy hơn bao giờ hết.



Tuy nhiên, vì chỉ có một “Thế hệ vàng”, nên thật khó để gọi những nhà vô địch châu Âu bằng danh xưng tương tự. Nếu đánh giá chi tiết từng cá nhân, lứa 2016 cũng quá lép vế với thế hệ Figo. Trớ trêu hơn nữa, người ghi bàn quyết định trong trận chung kết lại là Eder, một cầu thủ hoàn toàn vô danh trước khoảnh khắc đó. Bây giờ vẫn vậy, anh ta chỉ xuất hiện thêm 3 lần sau khỉ trở về từ Pháp 2016 và không có chỗ tại World Cup 2018.

Cái tên thích hợp nhất để đặt họ là “Thế hệ Ronaldo”. Chính Ronaldo, chứ không ai khác, biến đổi tâm lý cũng như vận mệnh Bồ Đào Nha. Với tài năng ở tầm thế giới, anh nâng cấp Seleccao, dẫn họ tới chiến thắng và kiến tạo thời đại rực rỡ nhất.

Chơi bên cạnh CR7, những Pepe, Bruno Alves, Joao Moutinho, William Carvalho có được sự tự tin - mà lứa Figo không có - để vượt qua giới hạn và đánh chiếm đỉnh cao. Như trong trận chung kết với Pháp, dù rời sân sớm, nhưng sự hiện diện trên đường pitch, bài phát biểu vào giờ nghỉ hoặc lời thì thầm với Eder rằng anh ta sẽ ghi bàn của Ronaldo là nguồn cảm hứng, mang đến sức mạnh phi thường cho đồng đội.

Sẽ khó có lần sau
May mắn cho Seleccao, 16 năm kể từ ngày ra mắt (2003), Ronaldo vẫn sung sức như ở tuổi thanh niên để dẫn đầu đoàn quân chinh phục. Ở tuổi 33, tần suất hoạt động và cường độ ghi bàn của CR7 vẫn ở mức khủng khiếp để khiến các đối thủ run sợ.

Nhưng chỉ bây giờ, còn tương lai không ai biết trước. 4 năm nữa, thật khó để hình dung Ronaldo sẽ lại xuất hiện ở World Cup và tung hoành khi đã 37 tuổi. Tương tự, những chiến hữu sát cánh cùng anh trong thời gian dài, gồm Pepe, Alves, Moutinho, Ricardo Quaresma hay Jose Fonte cũng đã qua tuổi băm được vài năm để không còn phù hợp cho World Cup 2022. Nói thẳng thắn, đây là kỳ World Cup cuối cùng của họ, “Thế hệ Ronaldo”.




Một khi lứa cầu thủ này rời đội, một khoảng trống mênh mông sẽ được tạo ra ở Seleccao. Mặc dù Andre Silva, Bernardo Silva, Joao Mario, Gelson Martins hay Goncalo Guedes còn trẻ và giàu tiềm năng, nhưng những màn trình diễn của họ chưa đem lại sự tin tưởng. Một vài trong số đó thậm chí vẫn đang phải vật lộn để tìm chỗ đứng ở CLB, bất chấp giá trị chuyển nhượng cao chót vót. Họ cũng thiếu cá tính để có thể duy trì một Seleccao mạnh mẽ sau khi thoát ly khỏi ảnh hưởng của các cựu binh.

Vì vậy, nếu Bồ Đào Nha muốn tiến thêm bước nữa, trở thành nhà vô địch World Cup, đây là cơ hội tốt nhất mà họ có. Trên băng ghế chỉ đạo vẫn là Fernando Santos, người tìm ra công thức chiến thắng dựa trên các tính năng phòng ngự. Chất lượng đội hình của Seleccao cũng không có gì phải phàn nàn khi là sự kết hợp giữa kinh nghiệm và sức trẻ, tạo nên sự đồng đều ở các tuyến.

Nhưng quan trọng nhất, giải đấu này là lần cuối họ hưởng lợi từ “Thế hệ Ronaldo”. Ronaldo cùng chiến hữu đã biến điều không thể thành có thể, thiết lập bước ngoặt vĩ đại trong lịch sử biến Bồ Đào Nha từ một đội bóng tự ti với tâm lý “fado” thành thế lực thách thức danh hiệu. Bây giờ hoặc không bao giờ, nhà vô địch châu Âu phải bắn phát đạn dữ dội vào lịch sử trước khi vận may kết thúc cùng “Thế hệ Ronaldo”.